Kỹ thuật xử lý tác phẩm
Độ vang âm của đàn guitar không dài nên cách xử lý những nốt ngân dài đã tạo nên cách thức riêng dựa trên khả năng của cây đàn. Nếu như trong các tác phẩm piano hoặc violon, các nốt được ngân dài trong nhiều nhịp vẫn có hiệu quả âm thanh, thì trên đàn guitar thời kỳ này, độ ngân của một nốt nhạc thường được xác định độ dài bằng bốn nốt ở bè khác, đây chính là khoảng thời gian đạt được hiệu quả của nốt nhạc ngân trên cây đàn, là nhân tố cho sự khai thác tính năng riêng biệt của nhạc cụ và được phát triển rất mạnh mẽ ở các thế kỷ sau, đặc biệt là thế kỷ XX.
Bên cạnh khó khăn vì độ vang của nhạc cụ không nhiều, giải quyết vấn đề âm lượng của nốt nhạc được ngân là khó trong khi âm lượng của năm nốt bè dưới lớn hơn nhiều so với nốt C bè trên. Với cách trình bày như ở ví dụ trên, ý đồ của tác giả là âm thanh của nốt C phải được hòa vào cùng với lần lượt năm nốt bè dưới, người thể hiện phải giữ sự cân bằng giữa hai bè, kiểm soát nhạy bén các ngón tay trong việc điều chỉnh cường độ phù hợp để năm nốt bè bass có âm lượng phù hợp, tương ứng với cường độ âm thanh của nốt C khi mới bắt đầu gảy và nhỏ dần trong quá trình ngân vang, đây chính là một trong những điều cơ bản khơi nguồn cảm giác, tư duy âm nhạc và sự tinh tế trong điều khiển các ngón gảy bàn tay phải.
Các câu chạy thường là liền bậc, có tác dụng để nối, dẫn các âm giai điệu.
Âm nhạc thường có ly điệu sang D. Âm nhạc thời kỳ này thường ở giọng trưởng.
https://www.youtube.com/watch?v=-4ZJidwhaPc&t=5144s